Phạm Công Thắng, một cái tên không còn xa lạ với những người yêu thích nhiếp ảnh và văn học Việt Nam. Với hơn 40 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực báo chí, nhiếp ảnh và văn học, ông đã và đang là một biểu tượng của sự đam mê và sáng tạo không giới hạn. Sinh năm 1954, ông đã bén duyên với ngành báo chí và nhiếp ảnh từ rất sớm, và từ đó, sự nghiệp của ông đã trở thành một hành trình không ngừng khám phá và sáng tạo.

Với biệt danh “lãng du”, ông đã dành nhiều năm để lặn lội khắp mọi nơi, bắt gặp những khoảnh khắc quan trọng và phục vụ tòa báo. Sự đam mê với nhiếp ảnh đã dẫn ông vào con đường nhiếp ảnh nghệ thuật, một hành trình đòi hỏi sự kiên nhẫn và sáng tạo cao. Không chỉ gắn bó với ngành hàng không, ông còn có cơ hội khám phá nhiều quốc gia khác, mở rộng tầm nhìn và tích lũy kinh nghiệm cho sự nghiệp của mình.

Thành quả của ông là 3 cuộc triển lãm ảnh và 2 tập sách ảnh cá nhân, những minh chứng cho sự nghiệp nhiếp ảnh đầy màu sắc của ông. Triển lãm ảnh đầu tiên “Quê hương” được tổ chức vào năm 1999 tại Thanh Hóa, với những tác phẩm ảnh đậm chất xứ Thanh. Sau đó, ông tiếp tục với triển lãm “Khoảnh khắc” vào năm 2011, ghi lại những mặt của đời sống xã hội. Và gần đây nhất, triển lãm ảnh “Những lát cắt cuộc sống” vào năm 2024 đã tiếp tục khẳng định vị thế của ông trong lĩnh vực nhiếp ảnh.

Không dừng lại ở đó, Phạm Công Thắng tiếp tục “lãng du” với một không gian mới – văn học. Trong vòng 5 năm từ 2021-2025, ông đã cho ra đời 4 tập truyện ngắn, những tác phẩm nhận được nhiều đánh giá tích cực từ các nhà văn và nhà phê bình văn học. Phong cách của ông có thể được tóm tắt bằng những từ “sống động, nhân văn”, thể hiện sự sâu sắc và tinh tế trong cách nhìn nhận cuộc sống.
Song song với sự nghiệp văn học, ông cũng xây dựng một bảo tàng mini “Không gian lưu giữ và trưng bày ký ức Nhiếp ảnh”. Vào ngày 7/6/2025, Tổ chức Kỷ lục Việt Nam đã công nhận và trao bằng xác lập kỷ lục Việt Nam cho công trình lưu giữ này. Đây là một minh chứng cho sự đóng góp của ông trong việc bảo tồn và phát huy giá trị của nhiếp ảnh Việt Nam.
Phạm Công Thắng đã chứng minh rằng “gừng càng già càng cay”, vẫn tiếp tục tích cực hoạt động và sáng tạo ở tuổi “thất thập”. Ông tiếp tục là một nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ nghệ sĩ và nhà văn trẻ, và những đóng góp của ông sẽ còn được ghi nhớ trong thời gian dài.